Đêm tân hôn đếm tiền mừng cưới, tôi hoảng hốt khi phát hiện phong bì lạ kèm lời nhắn gửi chồng.
Tôi và Trung yêu nhau suốt 2 năm mà không cãi vã hay giận hờn, dù thỉnh thoảng tôi cũng chán nản. Nhưng mỗi khi gặp nhau, chỉ cần Trung nói ngọt ngào là tôi lại quên hết. Cuối cùng, tình yêu yên bình của chúng tôi culminated in một đám cưới trong mơ, khiến cả hai gia đình rất vui. Trước đám cưới, bố mẹ hai bên thống nhất chỉ nhận phong bì từ họ hàng để chi trả cỗ, còn lại bạn bè thì chúng tôi tự giữ. Sau 2 ngày mệt mỏi, đêm tân hôn lại ngập trong phong bì. Khi cửa phòng khép lại, Trung ôm tôi và than mệt: “Ôi mệt quá vợ ơi, mình cưới 1 lần thôi nhé!” Tôi đùa lại: “Chả lẽ anh định cưới thêm ai khác?” Trung cười: “Cưới mình em 1 lần đã sợ tới già rồi.” Tôi chỉ biết lắc đầu.
- Giờ mình thay đồ nhanh rồi đi ngủ thôi, anh mệt quá. Tôi bật dậy, gọi Trung dậy cùng. "Dậy ngay, còn nhiều việc chưa làm!" Trung cười nham hiểm: "Vợ đòi anh trả bài hả?" Tôi bảo anh bê thùng phong bì ra và kiểm tra túi xem còn gì không. "Chúng mình bắt đầu đêm tân hôn bằng việc đếm tiền!" Trung lầu bầu nhưng vẫn làm theo. Tôi mở phong bì đếm, còn Trung ghi chép. Dù hơi ấm ức, nhưng Trung vẫn gật gù theo tôi. Trong lúc bóc phong bì, chúng tôi cười không ngớt trước những trò lầy lội của bạn bè. Một người còn in dấu son lên phong bì và trêu: "Nhờ Phương gửi nụ hôn này tới anh Trung."
Một số bạn bè gửi kèm ảnh của tôi và Trung, và nhắn nhủ rằng dù có già đi cũng không thay đổi. Họ còn nhét tiền lẻ vào phong bì khiến tôi phải đếm mỏi mắt. Tuy nhiên, màn mở phong bì rất vui. Khi mở một phong bì có chữ "I MISS YOU", tôi thấy bên trong chỉ là một bức thư. Đó là thư của người yêu cũ của Trung, trách anh vì đã để cô và con chờ đợi lâu mà lại đi lấy người khác. Cô ta còn gửi kèm hình con và yêu cầu anh không liên lạc nữa. Tôi tức giận hỏi Trung, nhưng anh kiên quyết phủ nhận và nói rằng họ chưa bao giờ đi quá giới hạn, và hiện giờ cô ấy đã sống ở Sài Gòn.
Khi tôi hỏi đứa bé khoảng 3-4 tuổi có nét giống Trung, anh ta kêu trời và nói chưa từng gặp. Tối đó, màn đếm tiền của chúng tôi kết thúc với sự bực bội. Sáng hôm sau, khi mẹ chồng nhìn thấy chúng tôi mệt mỏi, bà hỏi chuyện nhưng chúng tôi lảng tránh. Sau đó, bạn thân gọi hẹn đi cà phê trước khi chúng tôi đi tuần trăng mật. Tôi không muốn đi vì đang mâu thuẫn với Trung, nhưng bạn ép phải ra. Khi đến nơi, bạn giới thiệu bé Bi, con của chị gái bạn, và đùa rằng đây là "con riêng của anh Trung". Tôi ngớ người, thì họ cười nói rằng chỉ là ảnh photoshop.
Khổ quá, nhìn bộ dạng này chắc chắn anh ấy đã bị hành hạ cả đêm. Tôi vừa tức giận vừa nhẹ nhõm, cười tươi và xin lỗi chồng. Khi xem kỹ bức ảnh, tôi nhận ra đó là ảnh ghép, nhiều chi tiết không khớp. Lúc đó, vì ghen tuông, tôi không đủ lý trí để phân tích. Nhưng đó cũng là kỷ niệm đáng nhớ trong đêm tân hôn, mỗi lần nhắc lại chúng tôi lại cười không ngớt.



Source: https://afamily.vn/dem-tan-hon-ngoi-dem-tien-mung-cuoi-toi-ta-hoa-khi-phat-hien-ra-phong-bi-kem-loi-nhan-la-gui-chong-20180911153309008.chn